Nếu bạn là fan hâm mộ chân chính của nền bóng đá nước nhà, hẳn không còn xa lạ gì với cầu thủ Đỗ Hùng Dũng. Chàng tiền vệ có một sự nghiệp chẳng giống ai, anh bắt đầu thi đấu đỉnh cao ở 23 tuổi rồi lên ĐTQG năm 25 tuổi và xuất sắc giành Quả bóng vàng lúc 27 tuổi. Bốn năm để đạt tới đỉnh cao sự nghiệp không phải là điều dễ dàng. Hãy cùng Socolive tìm hiểu về tấm thành công từ ý chí của cầu thủ Đỗ Hùng Dũng dưới đây.
Tiền vệ Đỗ Hùng Dũng đá bóng vì đam mê chứ không vì “thoát nghèo”
Nếu như với một số cầu thủ có điều kiện kinh tế gia đình khó khăn, họ sẽ nỗ lực để “thoát nghèo” nhờ vào công việc sân cỏ. Tuy nhiên, Đỗ Hùng Dũng không như vậy, anh không đá bóng để thoát nghèo. Bởi gia đình anh tại Gia Lâm có cơ sở kinh doanh riêng, bản thân Dũng chia sẻ trong nhà lúc nào cũng có người giúp việc.
Tuy nhiên, không vì điều kiện gia đình mà bố mẹ Hùng Dũng nuông chiều con cái. Chính đức tính cẩn thận, chăm lo chu đáo từng ly từng tí xuất phát từ phương pháp dạy dỗ nghiêm khắc với phương châm “làm người rồi mới làm cầu thủ” đã khiến anh ngày một trưởng thành hơn.
Khi mới ở đội thiếu niên Hà Nội, điều kiện tiên quyết để Hùng Dũng đi đá bóng chính là học giỏi. Khác với những đứa trẻ khác xả hơi vui chơi sau mỗi buổi tập bóng, còn anh vẫn ngồi vào bàn học. Mỗi khi ở nhà, anh thường tự mình làm hết mà không ỷ lại hay nhờ vả vào người khác.
- Bùi Hoàng Việt Anh và những bí mật ít người biết đến
- Nhâm Mạnh Dũng: Cầu thủ đa năng của bóng đá Việt Nam
- Bố vợ của Duy Mạnh là ai? Gia thế siêu giàu nhà vợ Duy Mạnh
Đỗ Hùng Dũng được ví như Henderson của nền bóng đá Việt Nam
1/6/2019, tiền vệ Jordan Henderson đã nâng chiếc cúp vô địch Champions League khi cài trên mình tấm băng đội trưởng trên tay và gần 7 tháng sau, Đỗ Hùng Dũng cũng làm điều tương tự cùng ĐT U22 Việt Nam tại đấu trường Sea Games.
Có một điều mà chúng ta đều dễ dàng nhận ra chính là cả Đỗ Hùng Dũng hay Henderson đều là những cầu thủ đặc biệt bởi họ không sở hữu tài lẻ xuất chúng nào. Tất cả về mọi thứ như tốc độ, sức mạnh, khả năng xử lý,…họ đều chỉ được giới chuyên môn đánh giá ở mức bình thường bậc trung. Hoặc nếu chấm trên thang điểm 10, họ chỉ nhận về khoảng 5 – 6 điểm.
Tại các lứa trẻ, Đỗ Hùng Dũng chưa bao giờ được ban huấn luyện đánh giá cao về mặt thể chất so với hậu bối chứ chưa nói đến bạn bè đồng trang lứa. Anh không sở hữu chiều cao như Duy Mạnh, không khéo léo như Hải “con” hay không quá lăn xả như đồng đội Đình Trọng của mình.
Có lẽ, với những nhược điểm đó đã khiến Hùng Dũng từng không dưới một lần đối diện với nguy cơ phải từ bỏ bóng đá. Tuy nhiên, với ý chí kiên cường cùng lòng đam mê với trái bóng tròn của mình, Hùng Dũng không ngừng cố gắng, nỗ lực để đạt được ước mơ, chinh phục đỉnh cao vinh quang của mình.
Nỗ lực, cố gắng đi lên từ vị trí thấp nhất của Đỗ Hùng Dũng
Năm 2011, Đỗ Hùng Dũng cùng đội Hà Nội T&T giành chức vô địch U19 quốc gia. Bầu Hiển đã nhanh chóng xuất tiền thưởng to cho cả đội, riêng Hùng Dũng được cầm 100 triệu ngay sau khi giải đấu kết thúc.
Có lẽ, đó là lần đầu tiên trong 18 năm cuộc đời, anh sở hữu một số tiền lớn đến thế bởi lương của cầu thủ này khi đó ở đội trẻ Hà Nội chỉ 500.000 đồng/tháng. Việc cầm 100 triệu trên tay sẽ khiến nhiều người nghĩ đến việc hưởng thụ nhưng Hùng Dũng lại lựa chọn mua ô tô.
Hùng Dũng chia sẻ rằng: Ngày đó, các HLV trong đội nói nhiều cầu thủ đội 1 còn chưa có xe nhưng tôi có rồi. Thường mọi người chỉ nghĩ đến việc khẳng định tên tuổi rồi mới chăm chút cho bản thân nhưng tôi lại nghĩ khác, mình nên sở hữu một chiếc ô tô để đi lại đỡ nắng mưa. Đó chính là một cách giúp bảo vệ sức khỏe, sức khỏe tốt thì mới có thể thi đấu tốt được.
Có lẽ, chính suy nghĩ ngược đời đó đã khiến anh từ một người chưa có suất thi đấu ở giải hạng Nhất và chỉ sau 1 năm đã được đưa đến CLB Hà Nội và bắt đầu trải qua sự khắc nghiệt của thời kỳ đỉnh cao bóng đá, sự nghiệp của mình.
Nếu như năm 19 tuổi, Nguyễn Quang Hải là trụ cột của Hà Nội hay Duy Mạnh có tên trong danh sách ĐTVN thi đấu vòng loại tại World Cup. Đỗ Hùng Dũng lại trôi qua với những ngày làm trọng tài biên bất đắc dĩ.
HLV cho anh vào đá cùng những thủ hơn kém nhau 1-2 tuổi nhưng anh không đá nổi. Điều tệ nhất là anh không cầm nổi bóng, không tranh bóng kịp, và cũng chẳng thể chạy quá 60 phút. Do đó, hình ảnh anh đứng ở bên ngoài sân nhìn đồng đội thi đấu vô cùng quen thuộc.
Khi ấy, Đỗ Hùng Dũng chẳng khác gì một người thừa, có cũng được không có cũng không sao. Cơ hội đến khi anh được đào tạo dưới thời HLV Miura và luôn trở thành một trong những người bị loại khi chốt danh sách. Tuy nhiên, thay vì bỏ bóng để chọn một công việc khác, anh lại vẫn kiên trì bám trụ để chờ đợi cơ hội xuất hiện
Cuối cùng, ông trời cũng không phụ lòng mong đợi và sự cố gắng của chàng tiền vệ này. Trước thềm V League 2016, CLB Hà Nội khủng hoảng hàng tiền vệ và Hùng Dũng bất đắc dĩ trở thành “diễn viên đóng thế”. Tuy nhiên, chính điều đó lại biến anh trở thành một trong những phát hiện thú vị nhất mùa giải đó với 7 bàn thắng cực kỳ ấn tượng.
Trên đây là những chia sẻ về “Quả bóng vàng” Đỗ Hùng Dũng – tấm gương thành công từ ý chí mà Socolive muốn gửi đến bạn đọc. Nếu bạn đang tìm kiếm, cập nhật tin thể thao trong ngày của quốc nội và quốc tế, đừng quên truy cập vào website Socolive để nhận thông báo mới nhất ngay hôm nay.